7 thg 10, 2010

Thơ Khaly Chàm

Bến phà Tân Thanh - Sông Cần Giuộc






  (Ảnh: Xuân Sơn K99)



BIỂN TẤU
(Khaly Chàm)


1.

không thể rơi xuống âm vực cuối cùng
tất cả với sự lặng im
đen đúa lũ còng cần mẫn trên bùn chạy tìm hạt cát
con cá thòi lòi trườn mình lên cây lắng nghe gió hú
bìm bịp khàn giọng kêu buồn /
âm hưởng dặm dài nguồn mạch Cửu Long
không có lời ru luồn qua khe đất nứt
Cần Giuộc ơi, nắng gieo hạt trắng cánh đồng mùa hạn!
cơn khát đếm giọt mồ hôi /
biển mặn tràn bờ
cong vòng mấy đọt cần câu /
dật dờ chiếc phao cứu cánh
dáng cá mù tăm /
miếng cơm dừa nướng dễ gì dụ được bầy tôm
khốn khó ra đi /
lầm lủi trở về
hơi thở miền quê
thị thành ngẩn ngơ con mắt
bè xòe bàn chân còn thơm mùi đất
dẫm lên ánh sáng hão huyền /
nước mắt em tôi

2.

từng ngày tiếng chim tu hú chập chờn báo mùa hạn trắng
nóng bỏng đêm uống cạn cùng sức lực đôi tình nhân
khát vọng chưa hề tồn tại trên cây lá xanh
không thanh âm lời nguyện cầu /
vành môi người đàn bà mấp máy
như con ốc mượn hồn cào nát ánh trăng /
mò mẫm kiếm tìm …
những cánh tay vươn dài tới biển
vốc bụm nước tung lên trời /
nhập hồn vào đám mây
hơi thở miền quê giục giã những ngón chân chạm khẽ niềm trắc ẩn
biết bao khúc tình ca ngủ vùi trong rơm rạ khô cằn
cỏ vàng ơi /
đừng treo lung linh bên cánh cửa lá dừa trên bờ bãi nổi!
giữa ảo ảnh trùng vây làm sao gặp được hình bóng quê nhà
khúc bi ca ngày về đối diện dung nhan tủi hổ phận người
hãy trở về /
đừng ngại ngần trước hoàng hôn đang chờ đợi
về nghe chính trái tim mình lửa bập bùng reo vui./.

1 nhận xét:

  1. Nhin may tam hinh nay, minh nho nha o can giuoc qua'. Cam on da dang hinh cho xem.

    Hien

    Trả lờiXóa